Ta buồn lắm mấy hôm nay ta bịnh
Nằm cuộn tròn như mèo nhỏ trong chăn
Ta cô đơn nghe mưa gió ngoài sân
Như than thở làm ta buồn ảo não

Ta nhớ ngày xưa ta chưa lần khổ
Chỉ vui cười làm bạn với gió trăng
Ta thơ ngây đùa giỡn với chị Hằng
Ta kênh kiệu làm Cuội buồn cúi mặt

Ta là Tiên, ở nơi nào tiền kiếp
Mải rong chơi làm rớt quả tim khờ
Sợ vua cha nên cứ phải bơ vơ
Nơi dương thế đi tìm tim đã mất

Tim của ta trái tim hồng rất thật
Nhưng sao giờ u tối một màu thâm
Cánh của ta, đôi cánh trắng dịu mềm
Nay cũng gẫy ta ngồi ôm nuối tiếc

Trời còn giận nên cổng trời không mở
Ta nơi này lũi thũi một niềm đau
Nhớ ngày xưa, ôi nhớ quá, nhớ nhiều
Nhớ muốn khóc, ta thương ta tội nghiệp

Ta giận ta sao ham chơi đi lạc
Chốn gian trần lừa lọc chẳng tình chi
Sao để lòng day dứt mối tình si
Sao đánh mất trái tim hồng bé nhỏ

Ta giận người đem tình ta bỡn cợt
Lời gió trăng xuồng xã chẳng từ tâm
Ta trót yêu như từng mũi dao đâm
Làm chảy máu trái tim ta vô tội

Ta giận trời vì nhỏ nhen vô lối
Không mũi lòng cứu vớt một tình thơ
Nỡ phạt ta trọn số kiếp dại khờ
Vì ta đã yêu người không đúng chỗ

Để đêm nay, trong kiếp trời đày đoạ
Thương thân mình tiền kiếp quá xa xôi
Ta thương ta trong nỗi khổ ngậm ngùi
Giờ lại khóc vì không tròn duyên nợ!


Nguyễn Thị Tê Hát
     
Thêm bình luận

Bài vở và hình ảnh xin gởi về This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.