(hoạ theo bài thơ Gió Hát của Vũ Linh Mai- Thiều Liên)

Ta cũng đành thôi cách biệt rồi
Em về cố quốc chốn xa xôi
Còn mang thương nhớ trong tâm tưởng
Hãy giữ trong tim tận cuối trời.

Bãng lãng chiều sương chen tóc mây
Còn vương phảng phất ở đâu đây
Chiều nay nắng tắt hoàng hôn phủ
Em đã đi rồi ta vẫn say

Vẫn miền núi đỏ vẫn sông xanh
Vẫn chuyện xưa nay,vẫn chuyện tình
Cho ta đưa tiễn em về nhé
Hẹn ước làm chỉ chuyển tử sinh

Mai này ai chắc em còn nhớ?
Bụi phủ thời gian bạc mái đầu
Trên đồi gió hát chiều này nhớ!
Quyến luyến xin cùng chúc vui nhau

Thôi nhé em về lướt gió mây
Chút tình xin giữ lại đong đầy
Làm sao cầu bắc bằng mây gió?
Làm sao không biết mắt em cay?

  Bùi Minh Cường


GIÓ HÁT

Thôi nhé đành thôi cách biệt rồi
Hai đầu mưa nắng quá xa xôi,
Đành mang thương nhớ trong tâm tưởng
Gửi lại cho ai tận cuối trời.

Như loãng sương chiều trên tóc mây
Vẫn còn đằm thắm vẩn ngất ngây ?
Như vệt nắng vàng trong chiều muộn
Chếch choáng em về mộng đất say.

Qua miền núi đỏ đến sông xanh
Kỷ niệm trải theo những chuyện tình
Người ơi... người ở... em về nhé
Nhớ lời hẹn ước vẫn đinh ninh

Mai về chắc cũng không quên được
Bao giờ gặp lại những chiều mơ ?
Bên đồi gió hát hoàng hôn nhớ,
Quyến luyến thật nhiều những bạn thơ.

Em phải về thôi, đường xa ngái
Vó ngựa trùng xa tỏ tình này
Bắc cầu dải yếm vào mây gió
Lẽ nào không biết mắt em cay?

Vũ Linh Mai ( Thiều Liên - 2015)


Thêm bình luận

Bài vở và hình ảnh xin gởi về This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.