Mạ ơi ! con đã về đây
An Vân thôn chốn nơi này lớn lên
Đã bao lửa đạn bom rền
Anh em cố học làm quên những ngày
Tre pheu, cây cả lung lay
Cánh diều no gió lướt ngay lên trời
Như chúng con đã một thời
Tung tăng hụp lặn lội bơi bến đình
Không đâu đẹp bằng quê mình
Biết bao kỷ niệm tâm tình ấu thơ
Quê Ngoại ở tận Đốc Sơ
Năm năm tháng tháng sống nhờ chăn, câu
Con hoái nhỏ nước đục ngàu
Chênh vênh mặt nước chiếc cầu lắc lư
Mần răng em qua được chừ!
Chắc em xách guốc cậy nhờ đến anh
Nơi đây cuộc sống an lành
Một làng văn hóa được dành cảo thơm
Thẫn thờ quanh mấy đụn rơm
Trông như những cái nấm rơm khổng lồ
Trộ cá nước chảy ồ ồ
Thoạt nhìn trông thấy gò mồ Thần Nông
Lúa xanh bát ngát cánh đồng
Cồn Ngoài, Cồn Cấm mồ ông mộ bà
Thắp nén hương vái van xa
Lần theo ngõ lớn đi qua chùa làng
"Quang Đức Tự" mấy chữ vàng
"Ngự Đề Sắc Tứ" Vua ban năm nào
Xem ra rồi lại nhìn vào
Chứng nhân cây khế thét gào đạn bom
Vững như thạch một lòng son
Ba trăm tuổi ngót vẫn còn ung dung
Sớm hôm lắng đủ tiếng trùng
Như thầm cảm lượng bao dung của thầy
Mùa đông có gió hây hây
Quyện vào ký ức nhũng ngày xôn xao
Tiền đình tứ trụ vươn cao
Xa xa phía trước cái Bàu trời sinh
Kế bên phần mộ Chú mình
Men theo dường ruộng nghe tinh dâng dâng
Tầng ngần khi chân trạm chân
Đốt nhang đứng lặng lâm râm với người
Giật minh tuồi đã năm mươi
Về thăm quê cũ vắng Người năm xưa

Bồi hồi chén đẩy chén đưa
Mong sao Mạ khỏe cho vừa ý con
Một lời chung thủy vuông tròn
Con đi Mạ lại mỏi mòn ngóng trông


Bảo Lộc 12/03/1999
Đơn Huyền (phu quân của Đào Trịnh)

 

Thêm bình luận

Bài vở và hình ảnh xin gởi về This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.