KHÓI SƯƠNG

Khói, cả đời cay mắt,
Sương, lạnh suốt trăm năm,
Giữa hai bờ hư thực,
Đớn đau một chỗ nằm.

ĐỊA ĐÀNG

Muốn qua khung cửa hẹp,
Để đất trời thênh thang,
Đón ngàn tia nắng đẹp,
Ta, em một địa đàng.

11.03.2012
 Huỳnh Minh Lệ



Bài vở và hình ảnh xin gởi về This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.