Đà Lạt ơi ta lại về rồi đó
Chiều mù sương giá buốt lạnh vai mềm
Con dốc nhỏ chở chuyên bao kỷ niệm
Dáng em gầy như khói tỏa chiều sương

Đà lạt ơi ta lại về rồi đó
Hồ Xuân Hương sao nước cạn mất rồi
Đồi Cù ơi, ngày nào bao nhung nhớ
Giờ không em sao ta thấy lạ xa

Đà Lạt ơi ta lại về rồi đó
Câu ca dao làm nhớ dáng em buồn
Câu ca dao núi ơi cao chi lắm
Trời khuất xa che mất bóng người thương

Đà Lạt ơi ta lại về rồi đó
Ta lang thang qua lại những ngõ xưa
Mòn con mắt dõi tìm về kỷ niệm
Nhớ nhung hoài chiếc lá Mimosa

Nhớ những buổi học chiều em tan lớp
Áo trắng tung bay rợp phố phường
Ta khách lạ lần theo từng con dốc
Mỏi cả chân mà có dám nghỉ đâu

Chỉ bởi em tung tăng như sóc nhỏ
Ta chạy theo hụt bứơc lạnh hiên đời
Bao năm rồi hiên đời ta mãi lạnh
Đà Lạt ơi sao mãi nhớ nhung người

Phạm Thiên Thu

  

Thêm bình luận

Bài vở và hình ảnh xin gởi về This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.