Tháng giêng em đến xuân còn ngủ
Hồn ngậm đầy sương trên cánh non
Tình vương trong gió tay ôm gọn
Đêm xuân ngọt dịu một lời ru

Tháng giêng bỡ ngỡ từng giai điệu
Môi thắm ngại ngùng nói tiếng yêu
Ai đem hạnh phúc treo ngoài ngõ
Mà gối đầu tay chung giấc mơ

Tháng giêng anh hái bông hoa dại
Tình yêu một nụ đã mãn khai
Đêm nao xõa tóc mềm như luạ
Nhịp thở căng tròn giữa men say

Tháng giêng hoa rụng ngoài sân vắng
Chồi xuân non nắng vỡ giữa trời
Đâu biết tình xuân là ảo vọng
Rượu hết hương cay lửa hết nồng

Tháng giêng có những ngày vội vã
Lá khô nhanh tình cũng úa tàn
Duyên xưa nay đã thành xa lạ
Và khúc xuân xưa cũng nhạt nhòa

Tháng giêng rồi cũng vào quên lãng
Chim kêu khắc khoải giấc mộng dài
Chìm vào ký ức mùa ân ái
Để nhói lòng ai những nỗi đau

Tháng giêng sẽ đến không còn nhớ
Người có về theo những mảnh đời
Chiều xuân hờ hững qua đi vội
Đã nát tan rồi một giấc mơ

  Tấn Phương
Thêm bình luận

Bài vở và hình ảnh xin gởi về This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.