Em về lòng có xôn xao
Nhớ xưa áo tím chiều nao hẹn hò
Phố không dưng bỗng thành thơ
Phượng rơi tím biếc giấc mơ thuở nào

Em về chiều lạnh mưa tàn
Xót xa mà vẫn cầm hoài nhớ thương
Phượng nở môt ngàn cánh buồn
Cánh nào rụng xuống đời người quạnh hiu
Em về một bóng cô liêu
Câu thơ dang dở ngậm ngùi chơi vơi
Người mang màu phượng đi rồi
Để thơ lạc giữa mù khơi biển đời

Em về phố lặng dấu hài
Lối xưa đường cũ còn ai đứng chờ
Phượng rơi một cánh ơ hờ
Giữa chiều gió nổi bài thơ lạc vần

Tấn Phương
Thêm bình luận

Bài vở và hình ảnh xin gởi về This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.