Bụi đỏ ở đây chẳng phải bụi đỏ trường sơn

ta đi cầu thực chẳng có chi hờn
gái phương nam nói cười rổn rảng
bụng dạ ngay chừ thấy vẫn hơn !

Xuyên mộc mới nghe ớn xương sống
muỗi mòng sốt rét chết như chơi
bao người bỏ mạng vì lao khổ
núi rừng áo sọc lắm ma trơi

Vậy mà bốn mươi năm đời ta bám rễ
rễ cái rể chùm bám tùm lum
cây cối ta trồng thành cổ thụ
bốn mùa hoa trái lá xanh um

 

  Huỳnh Minh Lệ

Thêm bình luận

Bài vở và hình ảnh xin gởi về This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.