Tùy Bút

Khi biết website Trinh Vương góp mặt với phố ảo để quy tụ những tà áo trắng một thời xa xưa lại với nhau, cùng nhau ôn lại những kỷ niệm vui buồn ngây thơ tuổi nhỏ. Ngập ngừng bước vào căn nhà Trinh Vương, tôi vừa vui vừa buồn . Vui vì website Trinh Vương chính là chìa khóa đưa tôi về với khung trời đầy ắp kỷ niệm của tuổi thơ trong trắng ngày nào. Cái tuổi chưa biết lo toan, chưa biết nghĩ sâu và chưa biết buồn nhiều, cái tuổi chỉ biết cười đùa, chỉ biết được nũng nịu nuông chiều ... Buồn, vì tưởng đâu mặt hồ sẽ lặng lờ êm dịu mãi trong thế giới tuổi nhỏ, sẽ trôi qua con sông tuổi đời đang ngày càng chồng chất để hong phơi kỷ niệm, hong phơi những buồn vui hiện tại trong thế giới chúng ta đang sống .... Nhưng ngờ đâu, mặt nước bỗng dưng dậy sóng bởi những viên đá vừa quăng xuống mặt hồ .... Ước mong ngày qua ngày, mặt nước sẽ êm dịu trở lại cho tôi được trải dài những kỷ niệm một thời đã có của mình mà bạn là những bông hoa đủ màu sắc đã tạo nên tuổi thơ tôi, kỷ niệm tôi và tạo nên một TÔI ngày hôm nay .

Xem tiếp...


Xem tiếp...

Trước hết mình xin được bắt đầu danh sách các Thầy Cô, Soeur đã dạy lớp mình, khóa 1964-1970 . Xin các bạn lớp Pháp văn góp phần vào, vì mình cũng không thể nào nhớ hết được, cũng đã hơn bốn mươi năm, trí nhớ cũng cùn nhụt mất rồi. Mong các Soeur và Thầy Cô thông cảm nếu con có sai sót tên ai.

Các bạn ở những năm khác xin dùng phần Nhận Xét ở cuối bài mà bổ xung thêm dùm các Soeur và các Thầy Cô đã dạy các bạn.

Soeur Christine: Tóan, Lý
Soeur Feliciene: Văn
Soeur Goretti: Anh Văn
Soeur Jane Francois: Nhạc
Soeur Josepha: Vạn Vật, Lý Hóa
Soeur Lý: Toán, Lý Hóa
Soeur Madeleine: Nữ công
Soeur Modestine: Anh Văn
Soeur Simone: Pháp Văn
Soeur Sophie: Vạn Vật

Xem tiếp...

Từ Độ Ánh Trăng Tan

nhạc Anh Bằng

trình bày: Mai Thanh Sơn và Nguyên Khang

 

Xem tiếp...

Cứ y như anh chàng trong film nào đó mình không còn nhớ- chàng ta đang mong nhớ người yêu thì điện thoại của nàng gọi tới- thế là chàng  vội vàng reo lên “anh sẽ đến đó trong vòng ba nốt nhạc ”.

Ý tưởng thành lập website cho cựu nữ sinh Trinh Vương cũng thế- có điều hơi dài hơn một chút là “trong vòng . . .bảy nốt nhạc”. . . Sở dĩ dài hơn vài nốt nhạc bởi vì lòng rất muốn nhưng lại sợ không có khả năng làm- làm rồi có ai phụ mình không . . .

Xem tiếp...

Nhận được tin báo của Thu, nguời bạn cũ ngày xưa ở Trinh Vương ....chúng mình sẽ có dịp gặp gỡ nhau ở một trang web riêng ...Lòng mừng vui vô kể... Hệt như những ngày xưa xa lắc ấy ...những ngày chúng ta còn miệt mài dưới mái trường Trinh Vương ...Hẳn các bạn còn nhớ về tôi và các Thầy ,cô ,các Soeur ...Cũng không một ai nhớ nổi ,nhưng tôi biết mấy đứa bạn cùng lớp với tôi thì vẫn nhớ :Tôi chính là con nhỏ Lê ,mang dáng dấp của đứa con gái xứ nẫu chính cống ,không hề laimột miền nào cả ...Bỡi không mang một yếu tố nào đặc biệt nên cũng không mấy người nhận ra tôi ,có khi tôi phải nhắc lại :rằng ngày xưa tôi học chung lớp với nhỏ Bình,nhỏ Thu,nhỏ Trang...thì may ra người ta mới "ồ" thì ra vậy ...nhưng cũng chưa nhớ ra tôi là ai ???

Xem tiếp...

Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều


Cứ mỗi lần đọc những câu thơ này của Đỗ trung Quân, tôi lại thấy lòng mình buồn khôn xiết- Nói ra chắc ai cũng sẽ cười và cho là tôi điên, bởi vì ai mà chẳng có quê hương, cha mẹ,thế mà riêng tôi lúc nào cũng nói rằng mình không có quê hương,nhỏ bạn thân ,mỗi lần nghe tôi than thở ” Tao chẳng có quê hương..” nó lại dí ngón tay vào trán tôi và dọa “Này, khùng vừa thôi,nói với tao thì được, nói với người khác họ cười cho thối mũi- người nào lại không có quê hương cơ chứ…” và cứ mỗi lần như thế tôi lại cãi “ Tao nói thiệt chứ bộ!

Xem tiếp...

Anh thương yêu,

Tháng Tư với những cơn mưa hạ bất chợt ập về thành phố, lại đến rồi đó anh! Thời gian qua nhanh thật, mới đó mà đã hơn ba mươi năm kể từ lần cuối chúng mình gặp nhau, vì cuộc chiến đã đến hồi khốc liệt. Quả thật em cũng chẳng thể nào ngờ rằng đó chính là lần cuối cùng chúng ta gặp được nhau. Em cũng chẳng thể nào hình dung được là mình đã có thể sống qua từng đó năm mà không có anh bên cạnh, thậm chí chẳng có một chút tin tức nào của anh. Em đã chỉ sống bằng những hoài niệm ít ỏi về chút kỷ niệm của tình ta, thậm chí những lá thư của anh, những lá thư anh gửi về từ chiến trường mà em đã từng gìn giữ như báu vật đời mình cũng đã bị lạc mất trong một lần vượt biên thất bại.

Xem tiếp...

Bài vở và hình ảnh xin gởi về This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.